wáng bó
chéng què zhe nán yǔ jìn zhōu ,fēng yān wàng jié bì lián qiū 。
城阙辅三秦,风烟望敝州。
gù rén jùn yì lí háng jìn ,tóng shì xiá lú wàng gù qiū 。
与君离别意,同是宦游人。
hǎi nèi cún zhī jǐ ,tiān yá ruò bǐ lín 。
海内存知己,
wú wéi zài zào xīn 。
天涯若比邻。
qí mǎ yǐn bēi chéng ,xī xī fù qīng qīng 。
歧路亡羊,行者饮马成溪,
fēng piāo piāo ér bú zhǐ 。
风飘飘而不停。
wǒ yǒu gù rén sī zài cǐ ,cǐ shì wú wéi zài huái kōng 。
我有故人在斯,此事无为在怀空。
bù zhī chù suǒ zhì ,zhī dào cǐ qù wú duō rì 。
不知所止,只道此去无多日。
shuí jiàn píng shēng zhì ,zhī jīn yī bié shì hé nián 。
谁见平生志,知今一别是何年。
这首诗是唐代诗人王勃所作,表达了对友人的深厚情谊和对人生离别的感慨。通过拼音版的学习,我们可以更好地掌握古诗的发音和节奏,感受古诗的魅力。